[ Mô phỏng phạm tội ] Chương 4: Tôi nghĩ, hẳn là anh ta đã ra tay như vậy

[ Mô phỏng phạm tội ] Chương 4: Tôi nghĩ, hẳn là anh ta đã ra tay như vậy

[ Cô ta thật sự ra tay ]

[ Thật âm hiểm!! ]

[ Quá độc ác, ra tay bất chợt như vậy, nếu là tôi chắc chắn tôi sẽ không trốn được ]

Diệp Tang Tang cắn đèn pin, một lần nữa vung búa lên. Cô đứng đưa lưng về phía đèn xe, một phần biểu tình bị che mất, nhưng vẫn có thể nhìn thấy một chút khoái ý trên gương mặt cô. Cô không hề hoảng sợ, chỉ cảm thấy phấn khích từ tận đáy lòng, cơ thể run lên vì những gì mình vừa làm.

Đối diện cô, con người thật sự tàn ác đang lảo đảo trước cú đánh bất ngờ của cô. Cô thưởng thức một giây, chậm rãi tiến lên.

Bàn tay nắm chuôi dao vì cú đánh bất ngờ mà quơ quơ, Vương Thuận một tay nắm chặt dao, một tay khác vội vàng muốn xốc chiếc áo khoác đang che ở trên đầu ra. Nhưng vì đang là đầu xuân nên quần áo vẫn là kiểu được phủ một lớp nhung mỏng, sau khi bị ướt nước mưa dễ dán chặt vào người, hơn nữa còn bị tay áo thắt lại, trong lúc kinh hoảng rất khó có thể thoát ra được. Hắn kéo mấy cái mới lộ ra nửa gương mặt.

“Bụp.” Một tiếng va chạm nặng nề vang lên.

Diệp Tang Tang đã đi đến trước mặt hắn ta. Vương Thuận lại một lần nữa nhận một búa mạnh ở đầu. Hắn vẫn chưa xốc được cái áo lên, nhưng bằng bản năng, tay hắn nắm chặt con dao có thể bảo mạng không buông.

Hắn muốn tiến lên thọc dao vào bụng Diệp Tang Tang, chỉ là chưa thực hiện được đã ăn thêm một búa đau đến nỗi lảo đảo hai bước, ngã trên mặt đất.

Não là bộ phận được xương của con người bao bọc kín kẽ nhất, cũng là nơi yếu ớt nhất. Nếu nó bị tổn thương, người bình thường khó mà chịu được cơn đau đớn ấy. Bị một cây búa sắt đập vào thái dương, dù lực có nhẹ đến mấy thì đầu óc cũng sẽ ong ong.

Tuy nhiên từng đó vẫn chưa đủ để hạ gục Vương Thuận, hắn cướp bóc đã chuyên nghiệp, sau khi ngã xuống hắn mượn lực cởi được áo khoác ra, chịu đau đứng lên cầm dao giằng co với người trước mặt. Diệp Tang Tang cầm búa, mặt không biểu tình đối diện với Vương Thuận trong hoàn cảnh tối tăm.

Cảnh tượng này xảy ra quá đột ngột, làn đạn im lặng trong giây lát, ngay sau đó cả màn hình livestream đã bị người xem spam.

[ Thật là khủng khiếp a a a a a a a ]

[ Diệp Tang Tang chỉ lợi dụng đối phương sơ hở trong nháy mắt mà ra tay, quả thực không muốn sống nữa! ]

[ Dũng khí đáng khen, nhưng hiện tại lợi thế đã mất, Diệp Tang Tang đang ở thế hạ phong ]

Độ hot của phòng livestream cũng ngay lập tức tăng vọt, số mắt xem đạt mức đáng kinh ngạc là 30.000 người.

“Bây giờ mày lái xe rời đi, chúng ta không dây dưa lẫn nhau.” Vương Thuận che đầu, nhìn Diệp Tang Tang đầy hung ác, cắn răng nói.

Bây giờ hắn ta đang bị thương, đối phương cũng là một người đàn ông trưởng thành, nếu thật sự động tay hắn chưa chắc đã ở trên cơ. Sau khi cân nhắc, hắn lựa chọn nhường một bước. Chủ yếu là, đối phương biểu hiện quá bình tĩnh. Có cảm giác bình tĩnh của cái điên, giống một kẻ điên tinh thần không bình thường. Cảm giác này khiến đáy lòng hắn sinh ra ý nghĩ lùi bước.

Trong mắt Diệp Tang Tang lóe lên ánh sáng kỳ lạ. Trời vẫn mưa rất to, hạt mưa nặng đập xuống mạnh đến mức gần như không thể mở mắt. Nhưng mắt cô vẫn mở to, mặc kệ nước mưa tạt vào mặt, bình tĩnh nói: “Tao tên là Tôn Bân, mày có nhớ không?”

Vương Thuận híp mắt, chần chờ lắc đầu.

Diệp Tang Tang thì thầm: “Mày sẽ nhớ kỹ….”

Cô lao về phía trước giống như không muốn sống, không hề bận tâm đến con dao trong tay đối phương, giơ búa lên nhắm vào huyệt thái dương vừa bị thương của Vương Thuận.  Lúc mũi dao đâm vào bụng Diệp Tang Tang được mấy cm thì cũng là lúc cây búa mang hết sức lực của Diệp Tang Tang dừng ở trên đầu hắn.

Huyệt thái dương là một vị trí yếu ớt, thậm chí chỉ cần dùng một chai rượu cũng có thể giết người nếu góc độ khéo léo. Diệp Tang Tang khẳng định, cho dù cô không đập trúng điểm nối giữa hố thái dương và xương bướm, hay còn gọi là cung tiếp1 – điểm yếu nhất của hộp sọ, thì ba cú đánh vừa rồi vẫn đủ để giết chết đối phương.

Thể lực của cô bị đánh giá là trói gà không chặt, cho nên cô chọn cách đánh lừa đối phương, cô cần tiến đến bên cạnh đối phương một khoảng cách đủ gần mới có thể đạt được mức độ thương tổn như vậy. Cô cũng phải đảm bảo sẽ đạt được hiệu quả như vậy, nếu không, điều chờ đợi cô sẽ là bị tra tấn và hành hạ tàn nhẫn đến chết.

Tuy trò chơi có công năng che chắn cảm giác đau và hình ảnh bạo lực, nhưng dù sao cũng phải tự mình trải qua, cô cảm thấy tinh thần yếu ớt của mình không thể chịu được cảnh bị hành hạ đến chết, cho nên cô chọn hoàn thành nhiệm vụ.

Cô nhìn người ngã xuống đất đã không có năng lực phản kháng, vươn tay bịt kín miệng vết thương ở bụng mình, trên mặt là một nụ cười hài lòng.

[ Đậu xanh đậu xanh, nụ cười này… ]

[ Thật đáng sợ, tự ôm chặt lấy mình, má ơi! ]

[ Tội phạm!!! Mau nhốt cô ấy lại, cô ấy giết người làm tôi rất sợ ]

Diệp Tang Tang không có ý định đọc bình luận ở làn đạn, cái này chỉ là chức năng phụ của hệ thống, không cần thiết để ý đến. Cô cúi đầu nhìn vùng bụng bị thọc khoảng 4-5cm, không băng bó luôn mà nhìn người ngã trên mặt đất, tiếp tục cầm búa tiến lên.

Cúi người.

Giơ tay.

Nện xuống.

Máu bắn lên trên mặt Diệp Tang Tang, sau đó bị nước mưa rửa trôi.

Một cây búa chỉ có 40 cm, lần lượt nện xuống đầu người trước mặt, cho đến khi đối phương không hề có khả năng chết mà sống lại.

Lúc này làn đạn đã hoàn toàn im lặng, tất cả đều kinh sợ không nói lên lời trước cảnh tượng này. Dù bị trò chơi làm mờ nhưng vẫn khó có thể che dấu được sự hung hãn của Diệp Tang Tang. Bọn họ vốn cho rằng loại người như Diệp Tang Tang chơi dạng trò chơi kinh dị này sẽ là bên yếu thế, bọn họ đã chuẩn bị sẵn tinh thần xem Diệp Tang Tang khóc lóc. Ai mà ngờ được với thể lực bằng 3 của Diệp Tang Tang vậy mà có thể hạ gục một tên cướp chuyên nghiệp. Chỉ có thể nói, vai hề lại chính là bọn họ.

[ Tiếp theo là phân đoạn vứt xác không để lại dấu vết đúng không, việc này khó không kém giết người]

[ Xem livestream này tôi mới biết vì sao công ty trò chơi khuyến cáo người bị bệnh tim và nhát gan không nên chơi, dù bị làm mờ rồi mà vẫn quá đáng sợ. ]

[ May là sau khi rời khỏi phó bản chúng ta sẽ được tham gia thôi miên làm nhạt ký ức, công ty Tinh Hoàn còn tính có lương tâm ]

[ Lầu trên, không có quy trình này thì trò chơi cũng sẽ không được phép phát hành ra thị trường đâu ]

Sau một lúc tỉnh thần người xem lại bắt đầu bàn luận.

Diệp Tang Tang xoa bóp cánh tay nhức mỏi, trong lòng cảm thán giết người đúng là việc tốn sức. Nghỉ ngơi một lát, cô bắt đầu công đoạn vứt xác không để lại dấu vết. Tiêu chí đánh giá nhiệm vụ là không thể để cảnh sát từ trên người Vương Thuận tìm được hung thủ là cô, còn cần khôi phục lại vụ án về trạng thái khi cảnh sát phát hiện ra một cách hoàn chỉnh nhất có thể. Trong trường hợp bị tình nghi, tra hỏi thì phải sử dụng rất nhiều kỹ thuật diễn. Nếu là người bình thường, chỉ sợ nhiệm vụ này sẽ phải chơi lại rất nhiều lần. Chơi game mà, không thông quan được phải chơi lại là rất bình thường, một lần thông quan được ngay mới là không bình thường. Hiện tại, Diệp Tang Tang chính là người không bình thường này.

Cô bước đến chỗ xe của mình, tắt đèn xe, lấy đèn pin mở ra đi về phía cốp xe. Giữa những dấu hỏi chấm tràn ngập màn hình, cô mở cốp xe ra. Cô cũng không có ký ức của Tôn Bân, chỉ thử tìm kiếm theo suy nghĩ của mình, cuối cùng tìm được một ít thuốc sơ cứu và băng vải. Diệp Tang Tang lấy đồ ngồi vào trong xe, vén áo lên bôi thuốc và băng bó vế thương của mình. Chủ yếu là cô sợ máu chảy sẽ vương vãi ra đất.

Làm xong những chuyện này cô cầm đèn pin đi đến bên cạnh Vương Thuận, cởi áo mưa của đối phương ra mặc lên người mình, cơ thể lạnh lẽo vì trời mưa bởi vậy ấm lên một chút. Cô nhớ lại chi tiết, dựa vào chức năng bản đồ của hệ thống tìm được địa điểm vứt xác phù hợp với ảnh chụp.

Thể lực là điểm yếu của Diệp Tang Tang, cô tốn rất nhiều công sức mới kéo được thi thể đến bên xe ô tô và nhét vào cốp xe đã được dọn sạch. Cô đeo găng tay tìm được trong xe vào, mở cửa nhà Vương Thuận. Một lát sau, Diệp Tang Tang lấy trang bị đối phương thường dùng để xử lý thi thể ra, bắt đầu cẩn thận dọn sạch tất cả dấu vết mà hai người để lại, ngoại trừ chiếc xe.

Dấu giày, vết máu được lau chùi và rửa sạch bằng nước mưa. Cô khom lưng nhìn mặt đất, kiểm tra từng ngóc ngạch một và xử lý sạch sẽ. Cô cũng không sợ cảnh sát tìm được hiện trường đầu tiên này, điều cô cần làm là không để lại bất cứ dấu vết sinh học, dấu giày hay vân tay nào. Sau khi xác nhận không để sót điều gì, cô lên xe, lái xe đến địa điểm vứt xác. Bình tĩnh, kiên nhẫn, tinh tế đến mức khiến người xem livestream nổi cả da gà.

 [ Tôi thử nghĩ, nếu là tôi thì tôi không thể xử lý bình tĩnh như vậy được. ]

[ Thật là đáng sợ, lần dọn dẹp cuối cùng nửa dấu giày cũng không còn ]

[ Chỉ có tôi tò mò tại sao trên xe lại có găng tay à? Hơn nữa dường như Diệp Tang Tang không hề ngạc nhiên khi thấy những thứ này. ]

Có rất ít người để ý đến bình luận này, họ cho rằng chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ của trò chơi là được. Điều khiến phần lớn mọi người thảo luận ở đây là sự tinh tế và nghiêm túc của Diệp Tang Tang khi dọn dẹp hiện trường. Đôi găng tay có thêm đó có thể là được hệ thống trò chơi mô phỏng ra để giúp người chơi hoàn thành nhiệm vụ dễ dàng hơn.

Trong đêm mưa, sau khi Diệp Tang Tang đến địa điểm vứt xác, cô bắt đầu lái xe quanh khu vực. Mãi cho đến lần thứ tư cô mới dừng lại ở một khe suối hoang vắng. Cô lấy con dao vừa rồi cất ở túi áo mưa ra, lấy giẻ lau khô, đặt ở trên xe, rồi đeo đôi giày của Vương Thuận để trong nhà vào trước khi xuống xe.

Diệp Tang Tang nhìn lùm cây nhỏ cách đó 4-5 mét, cô xuống xe, đeo găng tay rồi kéo người xuống, dùng nước suối cọ rửa quần áo của đối phương, rửa sạch tất cả dấu vết hoặc dấu vân tay có thể để lại trên quần áo hoặc cơ thể.

Sau khi làm xong hết thảy cô nhét Vương Thuận vào trong một cái bao tải tìm được ở trong nhà hắn, buộc miệng bao lại bằng dây ni lông. Nút buộc rất phổ thông, toàn bộ quá trình đều đeo găng tay.

Chuẩn bị xong cô kéo đối phương vào rừng, giữa rừng có một cái mương. Bởi vì trời mưa, nước trong mương đã dềnh lên được khoảng 1 mét. Cô soi đèn pin, ném Vương Thuận vào mương, còn cầm cành củi khô bên cạnh ấn mạnh vào bao để dìm vào trong nước. Sau khi bao đã chìm, cô kiếm một cái cành cây để tiếp tục đè thay tay.

“Tôi nghĩ, hẳn là anh ta đã làm như vậy.”

Cô nhìn bao tải chìm vào đáy nước đến khi chỉ còn thấy một chút bóng dáng, chậm rãi nói. Đây là lần đầu tiên cô lên tiếng sau khi gây án, người xem trong phòng livestream nghe xong đều sửng sốt.

[ Không phải thế! Tôi nhớ rõ đọc ở phần giới thiệu vụ án là có người đi ngang qua phát hiện có thi thể trôi nổi, bây giờ cô ấy cho thi thể vào trong bao tải, không giống trong giới thiệu. ]

[ Lầu trên, đúng là dùng bao đựng thi thể. Trước đây tôi từng xem phân tích vụ án này, còn có cả ảnh chụp, trong góc bức ảnh có một phần của bao tải, giống y hệt cái bao Diệp Tang Tang dùng. Ngoài ra, việc dùng cây để cố định thi thể cũng đúng, bởi vì như vậy thi thể mới không bị nước cuốn trôi. Tuy mương nhỏ, nhưng nếu chỉ ném thi thể vào mà không cố định thì sẽ bị cuốn đi ngay, như vậy sẽ không đáp ứng được tiêu chí của nhiệm vụ là nơi phát hiện thi thể. ]

[ Cô ấy cẩn thận thật, những chi tiết này mà cũng để ý ]

Vốn dĩ rất nhiều người xem không hiểu vì sao Diệp Tang Tang lại làm như vậy, bây giờ đọc được comment giải thích mọi người mới vỡ lẽ.

 Diệp Tang Tang vẫn không có ý định đọc bình luận, cô nói câu đó chỉ là vì khi nói chuyện cô có thể nhớ lại trong đầu xem có còn bỏ sót điều gì không.

Nhìn dấu giày dưới chân, cô lại tiếp tục dọn dẹp. Cô lấy hung khí của đối phương ra lau lại một lần nữa rồi tùy tay ném vào trong mương, nhìn nó chìm vào trong nước với một tiếng “tõm”.

Ngồi trên xe lăn lâu rồi, cô thậm chí hơi hưởng thụ giờ phút này, loại cảm giác có thân thể khỏe mạnh. Đây là điều cô quan tâm nhất khi chơi trò chơi này.

Lần này cô không phải xóa dấu giày, bởi vì đây là giày của Vương Thuận, to hơn chân Tôn Bân một size, cô đã cố ý đổi giày. Phải nói rằng hung thủ đã rất khôn khéo, không ngờ thông tin về size giày trong vụ án lại từ đây mà ra. Cỡ giày sai lệch dẫn đến khi cảnh sát xây dựng chân dung tội phạm cũng bị sai lệch về chiều cao và cân nặng so với thực tế. Một khi cảnh sát đánh giá sai thông tin, nỗ lực kế tiếp là vô dụng.

Nhìn lại tất cả mọi thứ, trong lòng Diệp Tang Tang tự khen một tiếng hoàn mỹ. Cô lên xe rời đi. Bánh xe dính bùn đất nghiền qua đường, để lại vết lốp chạy dài.

  1. Phần kiến thức y khoa trên, dù đã tìm đọc thêm các tài liệu tuy nhiên vẫn khó hiểu đối với người ngoài ngành như mình. Nếu có bạn nào có kiến thức về lĩnh vực này và thấy thông tin của mình chưa chuẩn thì vui lòng cho mình biết với nhé ↩︎

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *