Nghiệp vụ thế thân bạch nguyệt quang online – Phần 1

Nghiệp vụ thế thân bạch nguyệt quang online – Phần 1

Tôi tốt nghiệp chuyên ngành Diễn xuất, không có hậu trường, không có cơ hội, không có tiền, không có sân khấu. Khó khăn lắm tôi mới nhận được một job lớn là làm thế thân cho bạch nguyệt quang của sếp lớn. Đây đâu phải là đi làm thế thân, đây quả thực là đi sống sung sướng mà! Để giữ được cái bát vàng này, mỗi ngày tôi đổi 101 cách khen bạch nguyệt quang trước mặt ông chủ, cực lực dọn sạch mọi chướng ngại phía trước giúp bạch nguyệt quang, không nghĩ tới làm tốt quá còn dọn luôn cả chính chủ. Bởi vì, ông chủ vậy mà cầu xin tôi lên làm chính thức!

Chậc!

Đây là cái kịch bản Mary Sue gì vậy?

1.

“Đây là tư liệu cá nhân của của Thường Tư Nhu, phiền cô học thuộc lòng và học tập phương thức nói chuyện, phong cách mặc quần áo của cô ấy, làm tốt tất cả mọi thứ mà một thế thân nên làm, tiền không thành vấn đề.” Tư Hoành Xuyên lạnh lùng đẩy một xấp tài liệu đến trước mặt tôi.

“Vâng ông chủ!” Tôi cung kính tiếp nhận tài liệu.

Tôi là một sinh viên đã tốt nghiệp chuyên ngành Diễn xuất, trải qua muôn ngàn khó khăn mới thi đỗ Học viện Điện Ảnh. Nhưng tôi một là không có bối cảnh, hai là không có cơ hội, dẫn đến hiện tại tốt nghiệp rồi tôi cũng không tìm được công việc nào tốt. Trong lúc tôi đang lo lắng sốt hết cả ruột thì một đàn chị đã giới thiệu cho tôi một công việc rất chi là xịn, đó là làm thế thân cho ảnh hậu. Tôi mừng muốn chết! Làm thế thân cho ảnh hậu đó, có phải sau này tôi sẽ có cơ hội bạo hồng không?? Tôi rất thích ảnh hậu này, mỗi một bộ phim truyền hình hay điện ảnh của cô ấy tôi đều xem. Tôi là fan sự nghiệp của cô ấy đó! Nhưng thật không nghĩ tới là, người tới gặp tôi không phải là ảnh hậu mà là một tổng tài lớn. Đàn chị nói cũng không sai, tôi đúng là sẽ làm thế thân cho ảnh hậu, nhưng người mời tôi lại là người thầm mến của cô ấy. Tổng tài tên là Tư Hoành Xuyên, bạch nguyệt quang của anh ta tên là Thường Tư Nhu, còn tôi, chính là thế thân của Thường Tư Nhu!

2.

“Ông chủ….còn chuyện này…” Tôi có chút ngượng ngùng nhìn người đối diện hỏi: “Có thể trả bao nhiêu tiền, việc này có thể làm bao lâu, có được đóng bảo hiểm không?”

Tư Hoành Xuyên gõ mặt bàn một cái, cau mày nói: “Từ trước tới nay Tư Nhu chưa bao giờ có biểu hiện nịnh nọt như vậy, mặc dù diện mạo của cô rất giống cô ấy nhưng thứ cô phải học còn rất nhiều đấy!”

“Ông chủ, người ta là ảnh hậu, đương nhiên không cần nịnh nọt rồi. Tôi chỉ là một người làm thuê, còn là một dân thất nghiệp không có việc làm ổn định, làm sao có thể so sánh được.” Cái tên tư bản đánh ghét này làm sao hiểu được sự thống khổ của những người làm trâu làm ngựa như chúng ta.

“Đúng, ngữ khí, giọng điệu của cô như bây giờ không tệ.” Tư Hoành Xuyên gật đầu hài lòng.

Tôi âm thầm trợn trắng mắt, người này có tiền như vậy, sao tôi lại cảm thấy anh ta hơi giống M nhỉ? Tôi hắng giọng, nâng cằm nói: “Tư tổng, tôi muốn hỏi về tiền lương, đãi ngộ và thời gian đảm nhiệm công việc của mình.”

May là trước đó tôi đã có sự chuẩn bị, cũng nghiên cứu động tác nhỏ của Thường Tư Nhu. Thường Tư Nhu là một người rất cao ngạo, tự tin, là một cô công chúa quen được người bợ đỡ.

Tư Hoành Xuyên nói: “Cô đọc hợp đồng đi, trong đó ghi rõ ràng.”

Thời gian đảm nhiệm công việc không giới hạn, không có thời điểm kết thúc rõ ràng, mỗi giờ 500 tệ (thanh toán theo 24 giờ). Mẹ ơi! Đây không phải là thế thân! Thường Tư Nhu chính là mật mã tiền tài của tôi! Tôi phải thắp hương cúng bái cô ấy, thật là một khách hàng lớn mà! Nếu một ngày tôi chỉ làm việc một giờ thì cũng được tính lương theo 24 giờ phải không!

Tôi cười đến không khép được miệng: “Ông chủ, khi nào bắt đầu ạ?”

Tư Hoành Xuyên nói: “Sau khi cô ký hợp đồng là có thể bắt đầu.”

“Vậy bây giờ tôi sẽ ký luôn.” Tôi lấy bút từ trong túi tote của mình ra nhanh chóng ký tên của mình. 

Tư Hoành Xuyên chỉ vào tên của tôi: “Cô tên là Thời Quang?”

“Vâng.” Thấy ông chủ lại muốn nhíu mày, tôi lập tức nói: “Ông chủ, tôi đã ký xong hợp đồng rồi, bây giờ đã bắt đầu làm việc, anh thích gọi tôi là gì đều được, dù sao chỉ là một cái tên, anh muốn tôi gọi anh là gì?”

Thế thân là cái gì, không phải là cosplay phiên bản hiện thực sao? Tôi chính là diễn viên chuyên nghiệp, bảo đảm có thể dỗ ông chủ thật vui vẻ!

3.

“Cô gọi tôi là anh Hoành Xuyên, tôi gọi cô là gì không xác định, dù sao lúc đó cô biết tôi đang gọi cô là được.”

Lúc Tư Hoành Xuyên nói những lời này có vẻ hơi xấu hổ. Đây là bá tổng sắp tuyệt chủng sao! Thật là quá ngây thơ!

“Được, anh Hoành Xuyên.”

Tôi tự nhận kỹ năng diễn xuất của mình không tồi, bởi vì sau khi Tư Hoành Xuyên nghe thấy tôi gọi anh ta như vậy đôi mắt rõ ràng sáng lên. Tôi cảm nhận được sự vui vẻ của thành công từ trên người của Tư Hoành Xuyên.

Tôi lại tiếp tục nói: “Anh Hoành Xuyên, bây giờ chúng ta đi đâu?”

“Đến…đến nhà của tôi, tôi chuẩn bị cho cô một căn phòng.” Tư Hoành Xuyên đứng lên, xoay người muốn đi ra ngoài.

Tôi lập tức kéo lấy tay của anh ta, nhìn anh ta ngọt ngào nói: “Anh Hoành Xuyên, cảm ơn anh!”

Tư Hoành Xuyên khựng lại một chút mới nói: “Cô cũng không cần nhiệt tình như vậy, Tư Nhu sẽ không thể hiện rõ ràng như thế.”

Tôi buông tay anh ta ra, lùi về phía sau một bước, cúi đầu nói nhỏ: “Được ạ.”

Tư Hoành Xuyên nhìn tôi, hơi luống cuống nói: “Cô đừng tức giận! Tôi không phải cố ý nói cô, cô…”

“Không sao đâu anh Hoành Xuyên, em không giận anh, chúng ta đi thôi.” Tôi nghiêng đầu nhìn anh ta. Đây là động tác quen thuộc của Thường Tư Nhu trong phim truyền hình khi nũng nịu với bạn trai.

“Ừm, đi thôi!” Tư Hoành Xuyên lại còn mở cửa xe cho tôi! Tổng giám đốc đẹp trai như vậy lại chiều theo tôi mọi bề, anh ta là dùng tiền để mua một tổ tông cho mình à? Tôi có phải là vừa kiếm được tiền, vừa được thể nghiệm cả cuộc sống của đại tiểu thư không? Công việc này sướng quá đi mất, tôi muốn làm việc này cả đời!

4.

Ban đêm, sau khi cơm nước xong anh ta chuẩn bị về phòng của mình. Tôi gọi anh ta lại:

“Anh Hoành Xuyên, anh có muốn kể cho tôi một chút chuyện giữa anh và Thường Tư Nhu không, tôi muốn hiểu cô ấy hơn, như vậy tôi có thể cung cấp cho anh giá trị cảm xúc tốt hơn.”

Căn phòng lớn, bữa tối xa hoa, quần áo, giày, túi xách phiên bản giới hạn, lương siêu cao, công việc này thật sự là quá tuyệt với. Tôi quyết định mỗi tối sẽ tẩy não Tư Hoành Xuyên, để đề phòng anh ta đột nhiên không thích Thường Tư Nhu nữa làm tôi mất đi công việc tốt như vậy.

“Được.” Tư Hoành Xuyên lấy ra một cuốn album, mở ra: “Tôi và Thường Tư Nhu là bạn từ nhỏ, cô ấy vẫn luôn tùy tiện, coi tôi như anh trai. Ba năm trước gia nhập ngành giải trí, về sau chúng tôi rất ít khi gặp mặt.”

Nghe Tư Hoành Xuyên nói, hình như anh ta và Thường Tư Nhu đến bây giờ còn chưa bắt đầu, chẳng lẽ là anh ta yêu đơn phương Thường Tư Nhu? Nhưng tôi không thể làm ông chủ mất mặt được, thế là lập tức khen nói: “Tôi cũng rất thích Thường Tư Nhu, cô ấy diễn vai tiểu công chúa siêu đỉnh, giống như cô ấy chính là tiểu công chúa vậy. Cô ấy nhất định là một cô gái lớn lên trong tình yêu đúng không?”

“Đúng vậy, từ nhỏ đã có rất nhiều người thích cô ấy, tôi chỉ là một trong số đó.” Khi Tư Hoành Xuyên nói những lời này ngữ điệu rất dịu dàng.

Tôi cổ vũ anh ta: “Ông chủ, loại rung động thời niên thiếu này mới là vô địch, anh nhất định phải giữ vững. Tôi tin một ngày nào đó cô ấy sẽ thấy sự trả giá của anh, cố lên!”

Tư Hoành Xuyên nhìn mấy tấm ảnh chụp chung nói: “Không có cơ hội, cô ấy đã có bạn trai.”

“Hả!”

Trong lòng tôi lại mừng thầm, vậy có nghĩa là sẽ không có chính chủ đến cướp việc làm của tôi phải không? Vậy tôi chỉ cần đề phòng những người cạy góc tường thật tốt là có thể kiếm lời lớn rồi?

Tôi chuẩn bị cảm xúc, nắm chặt tay anh ta nói: “Ông chủ, anh cần gì đều có thể nói với tôi. Mặc dù tôi không phải là Thường Tư Nhu, nhưng chỉ cần một ngày tôi còn ở tôi sẽ không để cho anh phải cô đơn.”

“Ừm, cảm ơn cô, Thời Quang.”

Tư Hoành Xuyên nhìn hai bàn tay nắm chặt của chúng tôi, vành tai dần dần đỏ lên. Ông trời ơi! Thật sự là có người vừa ngây thơ vừa dịu dàng như vậy sao? Thường Tư Nhu bị mù à? Vì sao chướng mắt ông chủ của tôi!

5.

Thường Tư Nhu ở trong mắt Tư Hoành Xuyên là một em gái nhà bên dịu dàng, hào phóng, đáng yêu lại đơn thuần, hoàn toàn không giống tôi. Nhưng, tôi là một người chuyên nghiệp. Kim chủ muốn nữ chính như thế nào tôi có thể diễn thành người như vậy.

“Anh Hoành Xuyên, anh nhìn bò bít tết em nấu cho anh nè, có được không?”

Tôi mặc một chiếc váy màu vàng nhạt, tóc được cột bằng một chiếc nơ con bướm màu đen.

Hiện tại tất cả quần áo tôi mặc đều do Tư Hoành Xuyên chuẩn bị, anh ta thật sự rất hiểu Thường Tư Nhu, những bộ quần áo này vừa nhìn là thấy là kiểu dáng mà Thường Tư Nhu sẽ thích. Tôi bây giờ giống như một búp bê người thật của anh ta, bị trang điểm thành dáng vẻ của Thường Tư Nhu. Tư Hoành Xuyên cầm lấy chiếc đĩa trong tay tôi, “Làm rất tốt, lần sau không cần cô xuống bếp, nếu không cẩn thận bị bỏng thì không tốt.”

‘Không sao, em muốn để anh Hoành Xuyên nếm thử tay nghề của em.”

Tôi ôm eo anh ta, dán mặt vào ngực anh ta. Tư Hoành Xuyên bị tôi ôm thì đứng ngốc tại chỗ không nhúc nhích. Là không thích tôi đụng chạm thân thể sao? Tôi vừa định buông ra thì bị anh ta ôm lấy. Chúng tôi ôm nhau khoảng một phút anh ta mới buông tôi ra, ánh mắt né tránh nói: “Ăn…cơm…thôi”

“Vâng. Anh Hoành Xuyên, em còn nấu canh cho anh nữa, ở trong nồi.” Tôi dựa vào vai anh ta nói.

Tư Hoành Xuyên cứng đờ xoa đầu tôi: “Ừm, tôi đi múc, em ra bàn ăn chờ đi.”

Tôi vô cùng nghi ngờ trước nay Tư Hoành Xuyên chưa bao giờ chung đụng với phụ nữ, nếu không sao anh ta lại nhạy cảm và luống cuống khi tôi chạm vào anh ta như vậy chứ.

Sau khi hai chúng tôi ăn cơm xong thì tiếp tục xem phim cùng nhau. Tôi xem một nửa đã ngủ mất, lúc tỉnh lại đã nằm ở trên giường, hẳn là Tư Hoành Xuyên đã bế tôi về phòng. Tôi đoán cảnh tượng lúc đó là anh ta rất lịch sự ôm tôi, lại cố gắng không chạm vào tôi, thật là một người đáng yêu và buồn cười. Anh ta chắc chắn phải thích Thường Tư Nhu lắm mới có thể đối xử dịu dàng như vậy cả với một người thế thân.

6.

Tôi đã xem hết một lần tất cả phim điện ảnh, truyền hình và chương trình giải trí của Thường Tư Nhu, còn cố ý xem cả phỏng vấn và vlog của cô ấy, quan sát cẩn thận từng động tác, thói quen nhỏ. Tôi cảm thấy bây giờ tôi còn hiểu cô ấy hơn cả fan lâu năm nữa.

Tôi xem một chương trình tạp kỹ về mỹ thực cô ấy tham gia năm ngoái, trong chương trình cô ấy kể về gia đình và bạn bè của mình. Thường Tư Nhu nói bạn của cô ấy đều rất thích ăn bánh bông lan cô ấy làm, còn dạy mọi người cách làm bánh trong tiết mục. Tôi thân là một thế thân, tất nhiên phải hiểu cách lấy lòng kim chủ. Vậy là tôi dựa vào phương pháp của Thường Tư Nhu để làm bánh bông lan, lại nhân tiện làm cho Tư Hoành Xuyên món bánh quy bơ và bánh quy nam việt quất sở trường của tôi.

Khi Tư Hoành Xuyên tan làm về nhà tôi kéo anh ta đến trước bàn ăn: “Anh Hoành Xuyên, anh xem em làm bánh bông lan cho anh này, anh thích không?”

“Vất vả rồi.”

Tư Hoành Xuyên cầm một chiếc bánh quy nam việt quất bỏ vào miệng “Ngon lắm, cảm ơn.”

“Còn có chiếc bánh bông lan này, anh mau nếm thử.”

Tôi cầm một miếng đặt bên miệng anh ta. Tư Hoành Xuyên hơi khựng lại một chớp mắt mới cắn một miếng, sau đó gật đầu: “Ăn ngon.”

Tôi cảm giác anh ta hình như xấu hổ, không thì vì sao tai lại đỏ? Có phải Tư Hoành Xuyên ngây thơ quá mức rồi không?

“Anh Hoành Xuyên anh thật là đáng yêu, em sắp yêu anh chết mất.”

Anh ta rút tay lại, quay người đi vào phòng ngủ, từ bóng lưng xem ra có chút luống cuống: “Tôi đi thay quần áo, em làm cơm tối trước đi.”

(còn tiếp)

Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *